Trước đây tôi hạn chế chia sẻ thông tin cá nhân lên mạng xã hội, lúc nào cũng nghĩ có người đang theo rõi, thu thập thông tin của mình.
Thời buổi công nghệ thay đổi chóng mặt, hằng ngày các bạn sử dụng nhiều ứng dụng, hệ thống này kia. Hẳn là khi cài 1 chương trình, hay đăng kí một dịch vụ mới nào đó, ai cũng không để ý tới phần “điều khoản”, cứ next và agree cho lẹ. Đơn giản như việc cài app trên smartphone, trước khi cài nó hỏi mình có đồng ý việc can thiệp vào phần cứng không, camera, micro, danh bạ, bộ nhớ trong, …
Với người thường như chúng ta, chẳng có tài sản gì lớn, cũng không có bí mật mờ ám gì thì cũng không cần bảo mật cao.
Từ sau khi tôi viết và đăng tải blog du lịch của mình, như vậy thì tôi không thể ẩn mình được nữa. Tôi bắt đầu đăng phài nhiều hơn trên mạng xã hội, để mọi người biết về những góc khuất khác của tôi, để hiểu hơn về những chuyến đi của tôi.
Nhiều bạn bè khối ngành kĩ thuật của tôi đều không dùng mạng xã hội nhiều, hoặc có dùng nhưng hạn chế chia sẻ thông tin cá nhân (năm sinh, email, sđt, nơi làm việc, gia đình, …), mạng xã hội là nơi tốt để tiếp cận những nguồn thông tin mở khác, họ chỉ ẩn mình và ít tương tác.
Tôi cũng vậy, từng ẩn mình, giành thời gian cho những góc khác của bản thân
Dù bạn biết tôi ở mức độ nào, môi trường nào học thuật, công việc, vui chơi hay gia đình, bạn cũng không thể nào biết hết về tôi, có những góc khuất không bao giờ nhìn thấy.
Long Liều Lĩnh, Seoul, 2017-May-13, 11h19 p.m