Lúc gặp khó khăn bạn nghĩ tới điều gì

        Tôi là con người không quan tâm đến hiện tại, hay nói cách khác là “không biết mình là ai”. Chỉ quan tâm tới quá khứ mình từng là ai và tương lai mình sẽ là ai. Cũng vì vậy mà trông tôi lúc nào cũng khắc khổ hết, hôm này tôi không lơ ngơ không biết gì, hôm nay có thể mặc rách, tối nay xác định ăn mì tôm sống qua ngày, nhưng lúc nào cũng ấp ủ những dự định điên rồ trong đầu.

       Lúc nào nhụt chí cũng phải nghĩ tới quá khứ những lúc kham khổ của mình cùng với đó là chiến tích của mình, những giới hạn mình đã vượt qua. Sau đó tôi nhìn tới tương lai tôi thấy cảm giác mình chiến thắng, một cảm giác đầy mê hoặc.
“Ta đã từng là ai, ta đã từng làm nên chuyện to lớn như vậy cơ mà, chút khó khăn này chẳng là gì hết, ta treo lên khỏi cái hố này rồi tao sẽ nhảy cao, rồi trèo cao lên, mọc cánh bay lên cao, khi đôi cánh đã bay lên rồi sẽ không dừng ở đó”
       Dẫu biết là tôi không giỏi giang, những khó khăn của tôi cũng chẳng thấm vào đâu so với những con người tuyệt vời ngoài kia luôn nỗ lực để thành công. Nhưng không vì thế mà tôi quên đi quá khứ của mình. Đó không phải là ngủ quên trong chiến thắng, đó là động lực để bộc phát, tôi không coi đó là thiên đường, quá khứ luôn là địa ngục.

“Thiên đường chỉ tạo ra thỏ và nai, địa ngục tạo ra mãnh thú” (nguồn: Internet)

         Tôi không thông minh, không khôn lanh nhanh nhẹn, không chăm chỉ lắm, chỉ được cái liều lĩnh dấn thân. Nếu không phải 1 người giỏi giang, vững vàng trên con đường đã chọn, hãy rời khỏi vùng an toàn, ngoài kia có bao nhiêu thứ để khám phá, rồi trải nghiệm tới, các góc nhìn mở rộng hơn, con người cũng bản lĩnh hơn.

Bao giờ cho hết khổ đây! (Lâu rồi mới than vãn chút)

Long Liều Lĩnh, Seoul, 2017-Apr-08, 00h45 a.m

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *