Long Liều Lĩnh, Seoul, 2018-Jan-04, 11h00 p.m
Trước đây tôi hạn chế chia sẻ thông tin cá nhân lên mạng xã hội, lúc nào cũng nghĩ có người đang theo rõi, thu thập thông tin của mình.
Thời buổi công nghệ thay đổi chóng mặt, hằng ngày các bạn sử dụng nhiều ứng dụng, hệ thống này kia. Hẳn là khi cài 1 chương trình, hay đăng kí một dịch vụ mới nào đó, ai cũng không để ý tới phần “điều khoản”, cứ next và agree cho lẹ. Đơn giản như việc cài app trên smartphone, trước khi cài nó hỏi mình có đồng ý việc can thiệp vào phần cứng không, camera, micro, danh bạ, bộ nhớ trong, …
Với người thường như chúng ta, chẳng có tài sản gì lớn, cũng không có bí mật mờ ám gì thì cũng không cần bảo mật cao.
Từ sau khi tôi viết và đăng tải blog du lịch của mình, như vậy thì tôi không thể ẩn mình được nữa. Tôi bắt đầu đăng phài nhiều hơn trên mạng xã hội, để mọi người biết về những góc khuất khác của tôi, để hiểu hơn về những chuyến đi của tôi.
Nhiều bạn bè khối ngành kĩ thuật của tôi đều không dùng mạng xã hội nhiều, hoặc có dùng nhưng hạn chế chia sẻ thông tin cá nhân (năm sinh, email, sđt, nơi làm việc, gia đình, …), mạng xã hội là nơi tốt để tiếp cận những nguồn thông tin mở khác, họ chỉ ẩn mình và ít tương tác.
Tôi cũng vậy, từng ẩn mình, giành thời gian cho những góc khác của bản thân
Dù bạn biết tôi ở mức độ nào, môi trường nào học thuật, công việc, vui chơi hay gia đình, bạn cũng không thể nào biết hết về tôi, có những góc khuất không bao giờ nhìn thấy.
Long Liều Lĩnh, Seoul, 2017-May-13, 11h19 p.m
Ở tuổi 23, tôi đã lo hậu sự cho mình. Chó chết, thật ngu xuẩn nhưng tôi đã làm vậy thật, tôi viết thư từ biệt người thân, bạn bè, thầy cô. Tôi kể về những thứ tôi đang tìm kiếm, những dự đinh tương lai của tôi, những chăn chối dặn dò cho gia đình, bạn bè, tài khoản thẻ, mật khẩu mọi thứ, và một số món nợ nhỏ, một số món đồ mượn chưa trả. Soạn sẵn những bức thư như vậy để trong Laptop, trước mỗi chuyến đi chỉ cần bổ xung một số thông tin và để trong hộp thư nháp trên gmail, nếu vài ngày sau chuyến đi mà tôi trở về để hủy thư thì email sẽ tự động gửi tới người thân, bạn bè.
Bây giờ ngẫm lại thấy mình thật ngu ngốc, chưa gì đã lo hậu sự rồi, chẳng có ý chí sống còn gì cả. Tháng 12/2015 tôi bị mất Laptop, theo đó mọi dữ liệu học tập, hình ảnh gia đình, ký ức hồi sinh viên, du lịch bụi trong 1 năm đều theo đó mà đi, chỉ vớt vát lại một chút trên Drobox. Những bức thư từ biệt cũng mất hết, thay vì phục dựng lại, tôi ngẫm nghĩ khá nhiều về bản thân mình, cuối cùng tôi soạn thêm 2 lá thư nữa. Để sẵn 3 lá thư trong hộp thư nháp, hẹn giờ tự động gửi tới những người thân bạn bè của tôi, những người có đủ bình tính và nghiêm túc để sử lý tin xấu.
Thư vàng (Yellow_Emmergnency).: Tự động gửi khi 48 giờ sau ngày cuối trong hành trình dự kiến.
Tức là nếu hành trình của tôi là 4 ngày, thì ngày thứ 6 thư sẽ được gửi đi.
Nội dung: Thư này ở mức Yellow, tức là tôi đang gặp rắc rối, thông báo tình hình sơ bộ để người nhận hiểu rõ trước khi nhận Thư Đỏ (Red_Emmergnency).
Thư Đỏ (Red_Emmergnency): Tự động gửi khi 24 giờ sau Thư Vàng.
Tức là tôi gặp rắc rối lớn, cần giúp đỡ từ bên ngoài.
Thư Đen (Black_Emmergnency): Tự động gửi khi 48 giờ sau Thư Đỏ.
Trong đó ghi lại các dự định tương lai của tôi, thư từ biệt, xin lỗi gia đình bạn bè, những tài khoản, mật khẩu, …, tôi đã xóa thư này vĩnh viễn.
Sau bao chuyến đi, một phần tôi may mắn, một phần tôi nỗ lực vượt qua chính mình nên không có hậu quả gì nghiêm trọng, nếu có thì biết bao người phải liên lụy vì tôi. Chẳng có lý do gì phải từ biệt cuộc đời này cả, tôi phải sống tiếp chứ, tôi bất tử mà. Dù thế nào cũng phải quay về.
Long Liều Lĩnh, Seoul, 2017-May-13, 00h45 a.m
🏆 Lễ Tốt Nghiệp 23/04/2015 (Cử Nhân Kỹ Thuật)
Gửi gia đình, thầy cô, bạn bè thân yêu!
Trong thời gian qua tôi mải mê trong hành trình khám phá và chinh phục bản thân, đôi lúc đã sống không tử tế, không tốt đẹp như mọi người kỳ vọng vào tôi bấy lâu nay!
Cảm ơn mọi người đã quan tâm tôi trong giai đoạn khó khăn vừa qua!
Dù con đường phía trước khó khăn ra sao, tôi sẽ nỗ lực hết mình
Dear family, Teachers, friends!
In recent years I immersed in the journey to explore and conquer myself, sometimes lived unkind, not as good as people expect me so long!
Thank you, everyone, for your interest in me in this difficult period!
Although the road ahead is how difficult, I will try my best!
#Graduation2015April23
#EngineeringMechanics
#CoKyThuat2010
Daring-Long, Seoul, 2017-Apr-16, 00h45 a.m
https://www.facebook.com/media/set/?set=a.1386078978129788&type=1&l=c0a7efeac0
Trở lại với học thuật sau 2 năm lông bông chơi bờiTriệu hồi hắn ta để cày cuốc thôi!Back to the academy after 2 years of wandering.Call him back, time to fight!#Call_Him_Back#Academy
Posted by Long Nguyen on Monday, April 3, 2017
Long Liều Lĩnh, Seoul, 2017-Apr-08, 00h45 a.m
Tôi là con người không quan tâm đến hiện tại, hay nói cách khác là “không biết mình là ai”. Chỉ quan tâm tới quá khứ mình từng là ai và tương lai mình sẽ là ai. Cũng vì vậy mà trông tôi lúc nào cũng khắc khổ hết, hôm này tôi không lơ ngơ không biết gì, hôm nay có thể mặc rách, tối nay xác định ăn mì tôm sống qua ngày, nhưng lúc nào cũng ấp ủ những dự định điên rồ trong đầu.
Lúc nào nhụt chí cũng phải nghĩ tới quá khứ những lúc kham khổ của mình cùng với đó là chiến tích của mình, những giới hạn mình đã vượt qua. Sau đó tôi nhìn tới tương lai tôi thấy cảm giác mình chiến thắng, một cảm giác đầy mê hoặc.
“Ta đã từng là ai, ta đã từng làm nên chuyện to lớn như vậy cơ mà, chút khó khăn này chẳng là gì hết, ta treo lên khỏi cái hố này rồi tao sẽ nhảy cao, rồi trèo cao lên, mọc cánh bay lên cao, khi đôi cánh đã bay lên rồi sẽ không dừng ở đó”
Dẫu biết là tôi không giỏi giang, những khó khăn của tôi cũng chẳng thấm vào đâu so với những con người tuyệt vời ngoài kia luôn nỗ lực để thành công. Nhưng không vì thế mà tôi quên đi quá khứ của mình. Đó không phải là ngủ quên trong chiến thắng, đó là động lực để bộc phát, tôi không coi đó là thiên đường, quá khứ luôn là địa ngục.
“Thiên đường chỉ tạo ra thỏ và nai, địa ngục tạo ra mãnh thú” (nguồn: Internet)
Tôi không thông minh, không khôn lanh nhanh nhẹn, không chăm chỉ lắm, chỉ được cái liều lĩnh dấn thân. Nếu không phải 1 người giỏi giang, vững vàng trên con đường đã chọn, hãy rời khỏi vùng an toàn, ngoài kia có bao nhiêu thứ để khám phá, rồi trải nghiệm tới, các góc nhìn mở rộng hơn, con người cũng bản lĩnh hơn.
Bao giờ cho hết khổ đây! (Lâu rồi mới than vãn chút)
Long Liều Lĩnh, Seoul, 2017-Apr-08, 00h45 a.m
Some of the Scholarships & Awards during hard periods
►Great support resources made me could survive during hard student periods
►Wish that to be successful soon to help other students
———————————————————————————————————-
Một số Học Bổng & Giải Thưởng thời sinh viên
►Hồi xưa ham hố lắm!
►Một số Học Bổng & Giải Thưởng thời sinh viên, những nguồn hỗ trợ lớn trong lúc khó khăn, cũng nhờ vậy mà sống vật vờ qua được thời sinh viên.
►Mong là sau này có điều kiện để giúp lại các bạn trẻ khó khăn
Các bài biết khác:
Other posts:
#Student01
[ngg_images source=”galleries” container_ids=”2″ sortorder=”60,59,64,57,58,62,61,63,56,65″ display_type=”photocrati-nextgen_basic_thumbnails” override_thumbnail_settings=”1″ thumbnail_width=”300″ thumbnail_height=”300″ thumbnail_crop=”1″ images_per_page=”20″ number_of_columns=”2″ ajax_pagination=”1″ show_all_in_lightbox=”0″ use_imagebrowser_effect=”0″ show_slideshow_link=”1″ slideshow_link_text=”[Show slideshow]” order_by=”sortorder” order_direction=”ASC” returns=”included” maximum_entity_count=”500″]
Long Liều Lĩnh, Seoul, 2017-Apr-08, 09h25 a.m
Đến tuổi 25 rồi ai cũng có chính kiến riêng của mình, bắt đầu nhìn ra được phải-trái, đúng-sai, tốt-xấu. Tôi không phải người có kiến thức sâu rộng, cũng không thường xuyên tìm hiểu và bàn luận chuyện cuộc sống ngoài kia. Những gì viết trên blog của tôi đều là góc nhìn cá nhân từ cuộc sống của tôi mà ra. Để nhiều năm sau nhìn lại mốc 25 tuổi này, tôi sẽ thấy được mình trưởng thành ra sao.
Khi tôi còn nhỏ tôi thấy đất nước tôi thật đẹp
Khi tôi bắt đầu đi học, trường học những thứ tuyệt vời
Khi tôi lớn lên tôi thấy những chuyện không tuyệt vời
Hằng ngày đón nhận biết bao tin tức chuyên Chính trị, xã hội, chuyện tốt thì ít mà tệ hại thì nhiều.
Dẫu biết còn nhiều tiêu cực và yếu kém, nhưng không vì thế mà từ bỏ hy vọng một xã hội tốt đẹp, xã hội có tệ hại cỡ nào, chúng ta cũng phải giữ mình, đừng để bị cuốn theo.
Có hứng thú với khoa học ký thuật, những thứ khô khan nhưng rõ ràng. Nhưng trình độ bản thân còn kém nên cũng chẳng dám bàn nhiều ở đây. Không dám mơ mộng gì thay đổi quê hương đất nước ghê gớm quá, chỉ mong muốn cống hiến hết mình, lo cho bản thân và gia đình một tương lai tốt đẹp, sau này có chút thành quả để giúp lại những bạn trẻ khác phấn đấu.
Trở lại với học thuật sau 2 năm lông bông chơi bời
Thời sinh viên 01: Học bổng & Giải thưởng
Tuần đầu ở Seoul-Hàn Quốc
Nếu bạn không phải 1 người giỏi giang, đủ vững vàng trên con đường đã chọn, thì bạn hãy rời khỏi vùng an toàn, khám phá những điều ngoài kia, rồi trải nghiệm tới, các góc nhìn mở rộng hơn, con người cũng bản lĩnh hơn, hãy dấn thân, thành công thì không dám chắc, nhưng chắc chắn sẽ trưởng thành hơn.
Trải nghiệm qua những công việc trái ngành từ khi 18+
Trải nghiệm qua đi du lịch phiêu lưu
Trải nghiệm qua cách nhìn nhận khó khăn thử thách
Còn nữa, đang cập nhật …
Càng lớn càng ham chơi. Cái gì mà đam mê với sở thích gì chứ, ham chơi thì nhận là ham chơi. Xét lại bản thân không có tật xấu nào: rượu bia, thuốc lá, cờ bạc đều KHÔNG, chỉ có ham đi chơi là vô hạn, mà đã đi phiêu lưu là phải chơi liều, chơi ngông, chơi một mình.
Thôi thì cứ tạm lơ những chuyện ngoài kia, học tập công việc cũng không phải chuyện vui vẻ gì.
Blog và Facebook này sẽ là cuốn nhật ký mở của tôi – đây sẽ là nơi ta chia sẻ về góc nhìn cuộc sống của chính tôi, chuyện du lịch, phiêu lưu khám phá, những thứ mà tôi thấy hứng thú, những thứ chẳng bao giờ động chạm đến ai cả. Sau này sẽ có một cuốn ký sự tuổi trẻ của riêng mình. Trong đó có những hành trình đẹp nhất của tuổi trẻ.
Độ ham chơi qua các thời kỳ:
– [ – 18 tuổi] Phổ thông: Mặc kệ thiên hạ ăn chơi, ta lo học
– [18-23 tuổi] Đại học: Có đi chơi chút chút, theo bạn bè, đội nhóm, ta vẫn học tập tốt
– [23-24 tuổi] Khi tốt nghiệp: Bùng nổ, chơi liều, chơi ngông, chơi một mình
– [25+ tuổi] Sau đại học: Trưởng thành hơn, sống có trách nhiệm hơn, vẫn ham chơi 😀
Câu chuyện phiêu lưu của tôi
6 yếu tố khiến tôi trưởng thành sau mỗi chuyến đi
Tôi đã lo hậu sự cho mình ở tuổi 23
Các chuyến phiêu lưu của tôi (đang cập nhật)
Trước đây tôi hạn chế chia sẻ thông tin cá nhân lên mạng xã hội, lúc nào cũng nghĩ có người đang theo rõi, thu thập thông tin của mình.
Dù bạn biết tôi ở mức độ nào, môi trường nào học thuật, công việc, vui chơi hay gia đình, bạn cũng không thể nào biết hết về tôi, có những góc khuất không bao giờ nhìn thấy
Mạng xã hội – thông tin cá nhân
Thiên đường chỉ tạo ra thỏ và nai, địa ngục tạo ra mãnh thú.
Cái gì không giết được tôi càng làm tôi mạnh hơn
ƯỚC MƠ thôi chưa đủ, phải THAM VỌNG nữa, thêm chút ÂM MƯU vào, DÃ TÂM nữa
Sống đơn giản, nghĩ phức tạp, làm gì cũng phải sâu sắc
Làm chuyện dễ dàng thì biết bao giờ mới trưởng thành
(Nhiều nguồn)
Có rất nhiều câu chuyện về cuộc sống, con người, quá khứ và tương lai. Nếu có thời gian sẽ viết thêm.
Cảm ơn mọi người đã xem!
Long Liều Lĩnh, Seoul, 2017-Apr-26, 11h19 p.m
Many thanks to Onetrip – brothers, friends, travelers around the world!
I am an engineer, study and work in Ho Chi Minh City for 6 years, but I did not mind interesting things around me. I am a wild traveler, always try to embark on solo adventures, no team-group even do not care about my own safe.
Tour guide job – an opportunity to enrich my historical, cultural knowledge, show for international friends about people and life in Vietnam. And learn a lot of new thing from Onetrip and international traveler.
These valuable experiences will be a background for the next step of my goals.
Thanks all, keep these nice memories and see you somewhere in the world!
#BesideStudent
#TourguideJob_06
#TravellersAroundTheWorld
Details about this job on Onetrip website: Here #Ontripadventures
https://www.facebook.com/media/set/?set=a.1270671749670512&type=1&l=e4d29f860a
Long Liều Lĩnh, Seoul, 2017-Apr-08, 00h45 a.m
Trước 18 tuổi, tôi cũng từng lao động chân tay và cũng biết giá trị đồng tiền.
Sau 18 tuổi, tôi bắt đầu sống xa nhà, bắt đầu hòa nhập vào xã hội.
Ngoài vỏ bọc là một sinh viên ngoan hiền, hơi lập dị, chăm chỉ cày cuốc. Sau khi tốt nghiệp lại mang vỏ bọc là một kẻ chơi liều, chơi ngông cuồng, chơi một mình. Khi thì là một kỹ sư lầy lội. Rồi bây giờ lại đi học cao học. Có những lúc lúc khó khăn phải cày cùng lúc 4 jobs mới đủ sống qua ngày để lập kế hoạch ấp ủ dự định trong tương lai, trong đó có rất nhiều câu truyện thú vị.
Nhưng ở đây tôi sẽ không bàn về những câu chuyện đó (về học tập, việc full-time hay chuyện đi bụi). Dưới đây là những góc khuất về những việc trái ngành mà tôi đã từng làm qua (jobs) từ hồi 18 tuổi tới 24 tuổi. Trong đó có những jobs mà tới bây giờ không ai biết ngay cả gia đình, bạn bè thầy cô cũng không biết.
Hồi năm nhất lơ tơ mơ, mới lên SG, tuy có trợ cấp sinh hoạt phí từ gia đình, nhưng thử đi làm cho biết ngoài xã hội như thế nào.
=> Học được cách đứng nắng, mặt dày, nhanh tay nhanh mắt.
Job này, ngày xưa thiếu tiền tập gym nên đi lau bàn, bưng chén trong căn tin Kí túc xá ĐHQG
=> Nhanh nhẹn hơn, lấp đầy thời gian rảnh buổi tối.
Chạy bàn trong quán café A6, KTX ĐHQG. Sau khi làm quán cơm về, thấy còn rảnh nên làm tiếp tới 23h đêm, gặp chị quản lý xinh mà tà lơ phất phơ, hay nói lung tung nên làm 1 tuần nghỉ luôn.
=> Job này chẳng học được gì nhiều
Sau một khoảng thời gian làm việc chân tay, thật lãng phí thời gian. Bắt đầu kiếm lớp dạy kèm cấp III (Toán, Lý, Hóa cơ bản). Mấy kiến thức hồi cấp III không có gì khó, chỉ cầm cuốn sách đọc lướt qua là giảng được rồi. So với mấy jobs trước thì đi dạy lương cao hơn rất nhiều (>170.000đ/2giờ/học sinh), tuần dạy 3 bữa (6 tiếng) là đủ tiêu hàng tháng, lại có tiền thỉnh thoảng mua sắm, đi chơi. Thời gian cao điểm thiếu tiền tiêu nên quất 3 lớp, lịch full tuần luôn.
=> Job này học được nhiều điều, khả năng diễn giải, đọc hiểu nhanh, ôn lại kiến thức phổ thông, cách sắp xếp công việc và làm việc hiệu suất cao. Cũng dạy được vài đứa học trò khá lên.
Job này mắc cười nhất, hồi trước Tết Nguyên Đán năm 2012, mua sắm đủ thứ nên hụt tiền, không đủ tiền về quê. Đi làm nhân viên lau kính 1 tuần, lau sàn, chùi thảm, lau cửa kính trong các văn phòng, tòa nhà. Tay quản lý thấy mình sinh viên hiền lành nên bóc lột nhiệt tình luôn, mình đi xe đạp hắn cũng bắt chở đủ thứ đồ đi chỗ này chỗ kia.
=> Tuy công việc nhảm ruồi với lương bèo, nhưng nhờ đó bắt đầu có cái nhìn nghiêm túc hơn về cuộc sống, người tốt-kẻ xấu. Mọi chuyện không êm đềm như trong trường đại học.
Job này vui nè, không phải căng não, cũng không phải chân tay vất vả. Dẫn khách đi rồi đó cười cười nói nói cũng có tiền, lại được đi đây đó ăn uống thoải mái nữa chứ. Giỡn chứ cũng cần có kiến thức và kỹ năng, mình là dân free-lance nghiệp dư nên không dám bàn chuyện trong nghề.
=> Có điều thu hoạch được nhiểu lắm: Luyện nghe nói tiếng Anh, kiến thức lịch sử văn hóa, kỹ năng giao tiếp thuyết trình, thỏa mãn nhu cầu đi du lịch hàng tuần, lương cũng được nữa ($35-$45/ngày).
Chi tiết về job này tại đây: http://daringsolotrip.com/vi/great-job-tour-guide-free-lance/
Bạn có thể xem thông tin chi tiết về job này tại website của Onetrip #Ontripadventures
Nghe oai bà cố luôn, thực ra ai kêu gì làm đó, nhiều người quen bận rộn nhờ soạn/giải giùm các vấn đề trong học thuật/kỹ thuật. Mình cũng bận mà thôi cũng nhận làm thử.
=> Tính ra cũng fail mấy phi vụ rồi, hại người ta rời deadline luôn, năng lực thì có hạn mà nổ thì to.
Trước khi bắt đầu dấn thân một trải nghiệm mới, hồi đó làm gì có tư tưởng sâu xa rằng nó bổ ích hay không, có thu hoạch nhiều hay ít, … RẢNH + THIẾU TIỀN nên đi làm thôi.
Trong mỗi giai đoạn tôi đều học hỏi, trải nghiệm được những kiến thức và kỹ năng cần thiết, nhưng không thể sử dụng hoàn toàn chúng mà chỉ được phần nào. Nếu có thể sử dụng tốt đa những tích tũy này vào cuộc sống thì tuyệt vời. Rồi trải nghiệm nhiều hơn, trưởng thành hơn, biết cách sử dụng nguồn lực hiệu quả hơn.
Nếu bạn không phải 1 người giỏi giang, đủ vững vàng trên con đường đã chọn, thì bạn hãy rời khỏi vùng an toàn, khám phá những điều ngoài kia, rồi trải nghiệm tới, các góc nhìn mở rộng hơn, con người cũng bản lĩnh hơn, hãy dấn thân, thành công thì không giám chắc, nhưng chắc chắn sẽ trưởng thành hơn.
Long Liều Lĩnh, Seoul, 2017-Apr-08, 00h45 a.m